Cảm nghĩ về giá trị hiện thực sâu sắc của đoạn trích Vào phủ chúa

Rate this post

Chủ thể: Cảm nhận về chất hiện thực sâu sắc của đoạn Vào phủ chúa Trịnh

cam kết giá trị thực sau khi hoàn thành trich và trinh nữ

Cảm nhận về chất hiện thực sâu sắc của đoạn Vào phủ chúa Trịnh

1. Tính hiện thực sâu sắc của mảnh ghép Lối vào phủ chúa Trịnh mẫu số 1:

Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác không chỉ được biết đến với danh tiếng là một danh y ưu tú, nhân từ và một ẩn sĩ cao thượng, khắc khổ mà còn là tác giả của bộ “Thượng Ẩn Kinh” nổi tiếng. Đầu năm 1782, vì danh y lừng lẫy, ông được lệnh triệu về kinh chữa bệnh cho thế tử Trịnh Cán và chúa Trịnh Sâm. Nhờ những tư liệu, ghi chép trong chuyến đi, ông đã hoàn thành tác phẩm “Biên niên sử Thượng Hải” có giá trị hiện thực sâu sắc. “Vào phủ Chúa Trịnh” là một trong những mảng đặc sắc thể hiện rõ điều này qua việc lên án, tố cáo cuộc sống xa hoa, phong lưu hoa lệ và các tầng lớp vua quan trong guồng máy xã hội phong kiến.

Trước hết, dưới con mắt kín đáo và tinh tế của một ẩn sĩ, tác giả Lê Hữu Trác đã ghi lại và phản ánh trong tác phẩm cuộc sống xa hoa, bịp bợm và khinh bỉ của vua quan, những chi tiết về khung cảnh tuyệt vời và tuyệt vời của các cung điện và cung điện. Đó là vườn hoa “Cây tươi tốt, chim hót líu lo, hoa đua chen, gió thoảng hương thơm”, là nhà của “Đại sảnh”, “Cường”, “Kim tím” với những chiếc kiệu. , võng, đồ trang trí mạ vàng. và “những điều thế gian chưa từng thấy” và “đĩa vàng chén bạc” được dùng khi tiếp khách và ăn uống. Toàn bộ khung cảnh vàng son tinh xảo của hoàng cung được thiết kế qua con mắt và óc quan sát tinh tế và tỉ mỉ của tác giả.

Không chỉ vậy, giá trị hiện thực của tác phẩm còn được tạo nên qua những chi tiết về lối sống chốn cung đình. Ngay khi tác giả lên cáng để vào cung điện theo lệnh của Đức Chúa Trời, điều này đã được ghi nhận: “có một người hầu chạy trước hét đường” và “người cáng chạy như ngựa xổng chuồng”. Bước vào hoàng cung, tác giả quan sát thấy cảnh “người giữa cửa đầy tin tức, người có việc như khung cửi”. Cảnh này làm tác giả ngạc nhiên:

“Nghìn cửa binh chịu trụ nghiêm, đây mới là phương nam đẹp nhất”

Bằng ngòi bút sắc sảo, chân thực, ở đoạn này tác giả gián tiếp lên án, tố cáo lối sống xa hoa, thiếu lành mạnh của bọn quý tộc, quan lại đương thời. “Bệnh” của Trịnh Căn được ông nhận xét như sau: “Là do lớn lên trong gấm, nội tạng rất ấm, lại ốm yếu lâu ngày nên khí huyết suy kiệt,…”. Ông Cần vốn là một đứa trẻ ngây thơ đã nghiễm nhiên trở thành nạn nhân của sự giàu sang, thừa thãi và sai lầm trong giáo dục. Trước những căn bệnh như vậy, các bác sĩ sẽ tiến hành chữa bệnh như thế nào? Tác giả tiếp tục khéo léo lên án các sĩ phu Bắc Hà với căn bệnh dốt nát mà si mê, tham lam, kiêu ngạo. Đó là một nhóm “lương y” chuyên đố kỵ, giễu cợt lẫn nhau, không phải vì uống thuốc mà vì danh lợi. Bằng lối miêu tả hết sức tự nhiên và chân thực, Hải Thượng Lãn Ông đã bắt mạch và lột tả những tệ nạn của chế độ phong kiến ​​thời bấy giờ. Bên ngoài vỏ bọc hoàn hảo của những cảnh quan sang trọng và lối sống phồn hoa, phù phiếm là những mầm bệnh đang lan tràn, biểu hiện của sự suy đồi và báo hiệu sự khủng hoảng tất yếu của kiếp người trong xã hội phong kiến ​​đương thời.

Giá trị hiện thực sâu sắc của tác phẩm “Vào phủ Chúa Trịnh” đã làm nên tính chân thực của “Biên niên sử Thượng Hải” thông qua bút pháp điêu luyện vô cùng độc đáo của tác giả. Đó là sự kết hợp thành công giữa con mắt quan sát tinh tường và ngòi bút chân thành, tả cảnh sinh động, kể cả những chi tiết nhỏ nhất để tạo nên cái thần của cảnh vật ngập tràn trong từng con chữ, sự vật trên cả trang giấy.

Thông qua giá trị hiện thực của tác phẩm, người đọc còn thấy được giá trị nhân đạo sâu sắc ẩn chứa trong đó. Qua việc quan sát, ghi lại khung cảnh xa hoa, lộng lẫy, tác giả đã gián tiếp thể hiện sự đồng cảm, xót thương trước cuộc sống cơ cực, lầm than của người dân. Hình ảnh xã hội phong kiến ​​được khắc họa trong sự đối lập giữa cuộc sống của quan lại và cuộc sống của người dân. Qua tác phẩm này, chúng ta càng hiểu sâu sắc hơn câu ca cổ nổi tiếng nói về lối sống tàn bạo, hà khắc của bọn quan lại:

“Con ơi, hãy nhớ câu này: Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quýt.”

2. Tính hiện thực sâu sắc của mảnh vỡ Lối vào phủ chúa Trịnh mẫu số 2:

Hải Thượng Lãn Ông – Lê Hữu Trác không chỉ là một danh y nổi tiếng với tác phẩm Hải Thượng y tông tâm lĩnh, mà ông còn là một con người có tài văn học, có những cống hiến xuất sắc cho nền văn học Việt Nam. Một trong những cuốn sách nổi tiếng nhất trong bộ truyện trên của ông là Thượng kinh ký. Ở đó chúng ta sẽ có cơ hội nhìn lại lịch sử Việt Nam vào thế kỷ 18, thời kỳ có sự tranh chấp gay gắt giữa vua Lê và chúa Trịnh. Người ta nói rằng một sân cùng tồn tại với hai cung điện, khiến cuộc sống của người dân trở nên khốn khổ. Chúng ta sẽ tìm hiểu về một trong hai phủ quyền uy và sang trọng bậc nhất, đó là phủ ông Trịnh qua lời kể của Lê Hữu Trác trong đoạn văn Giới thiệu về phủ ông Trịnh.

Lê Hữu Trác (1724-1791), hiệu là Hải Thượng Lãn Ông, quê cha ở Trấn Hải Dương (Hưng Yên), quê mẹ ở huyện Hương Sơn, Hà Tĩnh. Ông vừa là một thầy thuốc lỗi lạc vừa là một nhà văn tài ba. Tác phẩm của ông chỉ có một tổ là Hải Thượng y tông tâm huyết, rất đồ sộ, là tâm huyết của cả đời ông và đã được viết gần 40 năm.

Thượng Kinh Đây là một cuốn sách hay của Hải Thượng y học, được viết nhân sự kiện chúa Trịnh Sâm mời Lê Hữu Trác về kinh trị bệnh cho thế tử Trịnh Căn, cuốn sách là kết quả của chuyến đi này.

Bằng sự quan sát hết sức tinh tế của mình, Lê Hữu Trác đã tái hiện một cách sinh động diện mạo chân thực của phủ ông Trịnh. Anh đặt mình vào vị trí của một ông tiến sĩ làng, một người công nhân lần đầu tiên vào phủ Chúa, gặp mặt cấp trên, để thực sự thấy sự xa hoa tột độ của thời hiện đại, giai cấp thống trị lúc bấy giờ ra sao? Đây quả thực là cách nhìn của một trí thức có lương tâm và trung thực. Tác giả quan sát sự vật theo không gian và thời gian, đi từ ngoài vào trong. Trước hết, ấn tượng đầu tiên của Lê Hữu Trác là khung cảnh trong phủ Chúa rất đẹp: “Cây cối tươi tốt, chim hót líu lo, hoa đua nở, gió thoảng hương thơm”, sau đó là khung cảnh bao la, tươi đẹp. , “những dãy hành lang nối tiếp nhau ngoằn ngoèo”, cảnh người qua kẻ lại ồn ào “như khung cửi”. Chỉ riêng điều này thôi cũng khiến Lê Hữu Trác, một người lớn lên trong gấm vóc và giàu sang, mở rộng tầm mắt và thầm thán phục “sự giàu có của vua chúa quả là có khác thường dân!”. Trong mắt một bác sĩ trong làng, Thần Cung thực sự giống như một chốn bồng lai tiên cảnh, một “hố câu cá”, thực sự không thể giải thích được.

Đó là về khung cảnh, về lối sống trong phủ chúa và ta thấy được sự xa hoa tột độ của bề trên lúc bấy giờ. Một mâm cơm mời các chí sĩ mà bát đũa toàn là vàng bạc, thức ăn toàn là của ngon vật lạ, Lê Hữu Trác thầm nghĩ “thế mới biết khẩu vị của nhà giàu”. . Rồi lối vào phòng bệnh của hoàng tử hoàn toàn không có cửa, mà được che bằng năm sáu nếp gấm, chia ở ngoài. Trong phòng chỉ có một mình hoàng tử và lãnh chúa, ngoài ra còn có một đám đầy tớ rồi một đám quần thần túc trực dù ít khi cần thiết. Cũng chính lối sống xa hoa tột độ nhưng ngột ngạt đó đã khiến một đứa trẻ mới năm, sáu tuổi lâm bệnh nặng. Thời buổi này ngay cả bức màn che, sơn hào hải vị, tơ lụa gấm cũng làm người ta bệnh, cho nên mới có câu nhiều quá cũng không tốt, vậy thôi.

Sau đó, nguyên nhân khiến thái tử lâm bệnh cũng là do lời trăn trối của Lê Hữu Trác về tình hình đất nước lúc bấy giờ “yếu khí suy mòn nhiều”, khó chữa. Ông đã đắn đo rất nhiều trong quá trình điều trị bệnh cho thái tử, không phải vì không khỏi mà vì sợ bản thân sẽ bị gò bó, vướng vào vòng danh lợi không thể thoát ra. Cuối cùng, ông kê cho thái tử một bài thuốc hòa giải, bệnh sẽ khỏi nhưng không khỏi ngay và ông có thể yên tâm lui về núi tu hành mà không phải hổ thẹn với ơn quốc gia bao đời nay.

Đoạn văn có giá trị hiện thực sâu sắc, phản ánh lối sống xa hoa, vô luân của chính quyền chúa trời, áp bức nhân dân bằng sưu cao thuế nặng, chỉ biết phục vụ cho sự xa hoa tột độ của mình, để nhân dân sống lầm than, kêu trời cũng không hiểu. , và khóc để trái đất không hiểu. Lúc này, cung cấm nguy nga nơi phủ Chúa là nỗi đau của con người, là gông cùm đang ngày đêm đè lên đôi vai gầy của những con người tội nghiệp. Đồng thời, đoạn văn cũng là tấm lòng coi thường danh y Lê Hữu Trác, danh y chỉ yêu cảnh thanh bình tự tại trên quê hương, được hành nghề y cứu người. Và cuộc sống ấy, dù sang trọng, sung sướng, nhưng phô trương, cuối cùng cũng phải cúi đầu và kỷ luật.

Đoạn trích Vào Phủ Chúa Trịnh là một tác phẩm nổi bật trong ngữ văn lớp 11 bên cạnh phần văn nghị luận. Cảm nhận về giá trị hiện thực sâu sắc của đoạn văn Vào phủ chúa Trịnh, thầy cô và các em tham khảo thêm các bài văn mẫu khác như Phân tích đoạn Lối vào phủ ông TrịnhGiá trị đích thực của việc vào Cung Chúa Trịnh, Đọc đoạn văn Vào phủ chúa Trịnh hay cả những đoạn Chuẩn bị vào phủ chúa Trịnh.

Chaolong TV cảm ơn bạn đã đọc bài viết Cảm nghĩ về giá trị hiện thực sâu sắc của đoạn trích Vào phủ chúa , hy vọng rằng những thông tin chúng tôi chia sẻ sẽ hữu ích cho bạn. Đừng quên Cháo Lòng TV là website trực tiếp bóng đá miễn phí, tốc độ cao, được yêu thích nhất hiện nay nhé !

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *