1. Hình dung: Từ “trận chiến” khiến em hình dung ra một cơn bão biển như thế nào?
– Bão biển như một trận chiến: mạnh mẽ, dữ dội, khủng khiếp,…
2. Theo dõi: Tác giả quan sát và cảm nhận cơn bão bằng những giác quan nào?
– Nhận thức bằng các giác quan:
+ Tầm nhìn (mắt): kính bao quanh được gió đẩy mở; bóp, bẻ…
+ Thính giác (tai): rít, gầm,…
+ Xúc giác (tay): lướt trên các cạnh sắc của kính,…
3. Theo dõi: Chú ý những từ ngữ tả cảnh biển Cô Tô sau cơn bão.
+ rõ ràng và tươi sáng,
+ Bầu trời Cô Tô cũng trong xanh,
+ Lưới càng nặng, cá bị đứt đôi,…
4. Trực quan: Bình minh trên biển.
+ Sau cơn bão, chân trời, mép biển trong vắt như tấm kính cuốn trôi mọi mây mù, bụi bặm.
+ Mặt trời mọc cao dần, rồi nhô lên cả một quãng đường. Tròn và giống như lòng đỏ của một quả trứng tự nhiên. Quả trứng hồng hào, uy nghi đặt trên chiếc đĩa bạc đường kính rộng đến tận chân trời, màu hồng ngọc trai biển. Như một mâm cúng tiến ra từ rạng đông…
+ Mấy con én mùa thu đá qua lại trên khay bể soi dần chất bạc nén chặt.
+ Con hải âu bay ngang là đập cánh.
5. Tiếp tục: Chú ý nơi đông đúc và năng động nhất trên đảo.
+ Giếng nước ngọt trên đảo Thanh Luân đã có vô số người đến lấy, múc.
+ Đổ nước vào các thùng gỗ cong, thùng cong,…
+ bao nhiêu thuyền của hợp tác xã đang mở vựa đổ nước ngọt,
+ thùng, khúc cua và tải đi lại.
* Sau khi đọc
Nội dung chính:
Bài văn thể hiện vẻ đẹp của cảnh và sự hợp tác với con người. Vẻ đẹp riêng của cảnh Cô Tô: thuần khiết mà mãnh liệt, đa dạng mà khác biệt. Vẻ đẹp của người dân Cô Tô: sống chung với sự hùng vĩ, khắc nghiệt của thiên nhiên, bám biển ngoan cường, bình thản lao động sản xuất, giữ gìn biển đảo quê hương.
IV. Hướng dẫn trả lời câu hỏi cuối bài
1. Qua bài Cô Tô, nhà văn đưa người đọc đến đâu, gặp ai?
Qua bài văn Cô Tô, nhà văn đưa người đọc đến với cảnh biển Cô Tô từ sáng sớm đến chiều tà, thứ năm thứ sáu ở đảo. Đoạn mở đầu là đoạn miêu tả vẻ đẹp của đảo Cô Tô sau cơn bão. Cô Tô hiện ra thật tinh khiết và sạch sẽ trong buổi sáng đẹp trời: bầu trời trong xanh, cây cối xanh tươi hơn, nước biển trong xanh hơn, trù phú hơn bao giờ hết và bãi cát cũng mịn màng hơn. Đất trời Cô Tô như được gột rửa, tái tạo để trở thành một cảnh quan trong lành đến ngỡ ngàng. Để “vẽ” được toàn cảnh đảo Cô Tô sau bão, tác giả đã phải lựa chọn rất kỹ những hình ảnh tiêu biểu: bầu trời, nước biển, cây cối trên đảo, bãi cát và đi cùng ảnh. Hình ảnh là một loạt tính từ chỉ màu sắc và ánh sáng: bầu trời trong và sáng, cây cối dưới biển xanh mướt, nước biển trong xanh và cát thì giòn. Tiếp đến là cảnh bình minh trên biển trong khung cảnh thiên nhiên của đảo Cô Tô. Khung cảnh hoành tráng, rực rỡ và vĩ đại biết bao! Cảnh được “vẽ” bằng ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân. Cô Tô có màu xanh của biển chiều và màu đỏ rực rỡ của nắng sớm nhô lên trên mặt biển lúc bình minh. Nguyễn Tuân dậy từ lúc bốn giờ, ra đầu đảo ngồi ngắm mặt trời mọc. Sau cơn bão, chân trời và biển trong vắt như tấm kính lau sạch bụi bặm. Mặt trời mọc dần lên, rồi nhô lên cả một quãng đường. Tròn và giống như lòng đỏ của một quả trứng tự nhiên. Quả trứng có màu hồng đậm nằm trên khay bạc, đường kính khay rộng như một chân trời màu hồng của ngọc trai biển.
Cuộc sống của người dân vùng biển càng làm cho bức tranh đảo Cô Tô thêm sống động. Khung cảnh sinh hoạt và làm việc trên đảo trong một buổi sáng được tác giả tập trung miêu tả với địa điểm là giếng nước ngọt ở rìa đảo. Tại đây, ngư dân gánh nước ngọt từ giếng lên thuyền. Cảnh thật thanh bình, nhịp sống lao động khẩn trương, tất bật và đông đúc: giếng nước ngọt của đảo Thanh Luân đầy ắp không biết bao nhiêu người đến lấy, kéo. Đổ nước giếng vào thùng gỗ, nơ, bình sứ màu lươn […] Từ những đoàn thuyền xuôi chèo mát mái đến giếng ngọt, chiếc thùng và khúc cua, gánh hàng xuôi ngược, sự bình yên của cuộc sống cũng được tái hiện trong một hình ảnh mang nét riêng của Cô Tô. Chứng kiến cảnh ấy, Nguyễn Tuân đã có một sắc thái cảm nhận tinh tế, khi so sánh cái giếng nước ngọt bên bờ một hòn đảo giữa hồ, hoạt động của nó vui như bến tàu và dũng cảm. Động lượng nhẹ hơn bất kỳ thị trường nào trên lục địa. Ở đâu cũng vui như bến tàu, nhưng với hương vị nhẹ nhàng hơn bất kỳ phiên chợ nào trong đất liền, đó là nét độc đáo của không khí trong lành và tình người đậm đà ở biển Cô Tô.
2. Tìm những từ diễn tả cường độ của cơn bão. Những từ nào chỉ ra rằng tác giả có ý định mô tả cơn bão như một trận chiến?
Những từ ngữ diễn tả cường độ của bão: cát bắn vào mắt như kim đạn, gió ập vào liên hồi, gió ngừng một giây như muốn thay băng đạn, gió thổi nhanh, sóng xô nhau. trong bơ.
3. Sau cơn bão, biển hiện ra như thế nào (qua các hình ảnh bầu trời, cây cối, mặt nước, biển,…)?
Khung cảnh Cô Tô sau khi cơn bão đi qua hiện ra như một bức tranh tuyệt đẹp. Phía sau là bầu trời trong xanh và mặt nước trong xanh, nổi bật lên màu xanh mượt mà của cây cối, màu vàng tươi của cát và màu trắng của những con sóng vỗ vào đảo. Cảnh mặt trời mọc trên biển Đông là một cảnh tượng tuyệt vời và hiếm có. Cảnh bình minh được miêu tả trong một không gian rộng lớn, trong lành, tinh khôi: Sau cơn giông tố, chân trời, bờ hồ trong vắt như tấm kính cuốn trôi mọi mây mù, bụi bặm. Tác giả đã sử dụng một hình ảnh so sánh đặc sắc, đó là mặt trời sau khi sinh ra tròn xoe, tươi vui như lòng đỏ quả trứng tự nhiên đầy … hồng, và trên mặt bể là một chiếc mâm bạc đường kính bằng chiếc mâm như rộng như cả nước biển hồng chân trời ngọc. Khung cảnh hoành tráng, hoành tráng như một mâm lễ vật hiện ra từ buổi bình minh để vĩnh hằng mừng sự trường thọ của toàn thể ngư dân trên biển Đông. Xa xa, vài cánh én mùa thu nhấp nhô bay lượn… một chú hải âu bay ngang qua, đó là tiếng đập cánh báo hiệu một ngày mới tốt lành bắt đầu. Bức ảnh với đủ các màu: đỏ, hồng, xanh, bạc… kết hợp rực rỡ tạo nên vẻ đẹp của muôn ngàn bông hoa tím.
4. Theo em, để nhận ra vẻ đẹp của Cô Tô, nhà văn đã quan sát cảnh thiên nhiên và hoạt động của con người trên đảo vào thời gian nào, từ vị trí nào?
5. Chỉ ra một câu văn thể hiện tình cảm yêu mến Cô Tô của tác giả trong đoạn văn từ Thứ Năm ra đảo Cô Tô đến những đợt sóng nơi đây.
6. Em sẽ hình dung cảnh Cô Tô như thế nào nếu không có những chi tiết miêu tả giếng nước ngọt và những hoạt động của con người xung quanh giếng?
Nếu không có cảnh quan giếng nước trong lành và những hoạt động của con người quanh giếng, thì câu hát Kỳ sẽ buồn lắm. Sinh hoạt trên đảo vừa khẩn trương, tấp nập nhưng cũng vừa vui vẻ, yên bình. Xung quanh giếng nước ngọt trên đảo Thanh Luân có rất nhiều người đến khuân vác… Ngư dân khuân vác nước ngọt từ giếng lên thuyền, chuẩn bị cho 18 chiếc thuyền lớn nhỏ ra khơi đánh bắt cá đỏ. Sự tĩnh lặng của cuộc sống còn thể hiện ở việc nhà văn suy tư và liên tưởng đến hình ảnh: Châu Hoa Mãn bồng con, thấy con nhẹ nhàng, êm dịu như hình ảnh biển cả như mẹ hiền cho cá ăn. chữa lành Nguyễn Tuân rất nhạy cảm với những sắc thái cuộc sống ở Cô Tô. Điều này được thể hiện qua phép so sánh: Giếng nước ngọt ở rìa một hòn đảo giữa hồ, hoạt động vui như bến tàu và dễ hơn bất cứ cái chợ nào trên đất liền. Cô Tô biển đẹp quá! Sức hấp dẫn của biển và những sản vật mà nó hào phóng ban tặng cho con người đã lôi kéo nhiều thanh niên đến với biển để làm giàu cho đời và cho đất nước. Chủ nhân của hòn đảo xinh đẹp này là những ngư dân ngày đêm bám biển. Họ “ăn gió nói chồm” và quen chịu đựng gian khổ do thời tiết khắc nghiệt gây ra.
7. Kết thúc bài văn Cô Tô là cảm nhận của tác giả về Châu Hoa Mãn: “Nhìn Châu Hoa Mãn bồng con mà lòng thấy êm dịu như hình ảnh biển cả mẹ hiền cho đàn cá ăn”. Cách kết thúc này thể hiện tình cảm của tác giả đối với biển và con người nơi đây như thế nào?
Hình ảnh Châu Hoa Mãn âu yếm ôm con được so sánh với biển cả, người mẹ cho con cá lớn khỏe mạnh. Điều này thể hiện tình yêu thương của người mẹ và tô điểm thêm cho vẻ đẹp của đảo Cô Tô. Từ giếng nước ngọt “ngon và nhẹ” đến hình ảnh Châu Hòa Mãn bồng con thơ, đoạn văn giới thiệu cho người đọc thấy sự cần cù, vui vẻ của người dân trên đảo. .
8. Ở Cô Tô, mặt trời mọc được ví như một lòng đỏ trứng gà tự nhiên. Viết đoạn văn khoảng (5-7 câu) nêu ý nghĩa của hình ảnh so sánh đó (có thể liên hệ với việc tả cảnh mặt trời mọc trong các tác phẩm khác mà em biết).
Đoạn tả cảnh bình minh trên biển là một bức tranh rất đẹp, được tác giả diễn đạt bằng những từ chỉ hình khối, màu sắc. Hãy so sánh mặt trời tròn trịa với lòng đỏ của một quả trứng nguyên vẹn tự nhiên; quả trứng hồng đậm và trang nghiêm được đặt trên một chiếc đĩa bạc, đường kính rộng bằng cả chân trời với những viên ngọc trai biển màu hồng; Như mâm cỗ cúng… Qua cách lựa chọn từ ngữ phù hợp, những hình ảnh so sánh trên thật rực rỡ, tráng lệ. Bằng tài quan sát và miêu tả tinh tế của tác giả, cảnh bình minh ở Cô Tô hiện lên trong một khung cảnh rộng lớn khoáng đạt, đồng thời thể hiện sự giao cảm vui tươi giữa con người và vũ trụ.
Đoạn tham khảo 2:
Trong văn bản “Cô Tô”, tác giả Nguyễn Tuân đã sử dụng thành công nhiều hình ảnh so sánh để miêu tả cảnh mặt trời bình yên. Mặt trời được so sánh với một “trái cây hoàn toàn tự nhiên”. Đó là một hình ảnh so sánh hết sức tinh tế khiến ta cảm thấy thiên nhiên thật gần gũi, diễm phúc và thánh thiện. Một khung cảnh đẹp, rực rỡ và tuyệt vời của thiên nhiên. một không gian lớn, rộng, trong và sạch mở ra trước mắt người đọc. Nhờ biện pháp tu từ so sánh, thiên nhiên đến gần con người hơn.
Chaolong TV cảm ơn bạn đã đọc bài viết Ngữ văn 6 Bài 5 Đọc: Cô Tô – Kết nối tri thức , hy vọng rằng những thông tin chúng tôi chia sẻ sẽ hữu ích cho bạn. Đừng quên Cháo Lòng TV là website trực tiếp bóng đá miễn phí, tốc độ cao, được yêu thích nhất hiện nay nhé !