Những bài thơ hay về Hà Nội đầy yêu thương và thơ mộng nhất

Rate this post

Tôi quay … nghe thấy đau trong ngực?

EM VỀ HÀ NỘI CÙNG ANH Bài thơ: Bằng Lăng Tím

Anh quay lại đón em à!? Hà Nội mùa xuân nắng đẹp quá, Hồ Gươm nổi bật trên nền trời xanh thăm thẳm. Hương thơm của ngàn hoa đam mê là huyền diệu

Nhớ lần đầu ta dạo phố Tràng Thi đan tay thì thầm anh thì thầm Con phố nhỏ hàng cây thay áo Một đóa anh thảo rực rỡ

Kem Tràng Tiền vị ngọt ngào thấm môi nhau Yêu mãi tình đầu trao tất cả Xây nhà tim hồng Ta chung nhịp rộn ràng ngày hò hẹn

Anh sẽ về với bao hi vọng và khát khao Khát khao cho lòng em khi anh đi xa Bao nỗi niềm trong tim có thể thổ lộ Chỉ nghe thôi đừng trách tình anh

Từng con phố… từng góc phố ta qua Một tia nắng mới dịu nhẹ rải Đâu đó khúc nhạc xuân vui Tựa vào em khe khẽ hát tình đời.

Bài thơ: ÔNG HÀ NỘI VÀ EM (Tác giả: Nguyễn Đình Huấn)

Em chỉ là cô xích lô Chờ khách bên hồ Hà Nội Em đi đâu? Này anh bạn! Xin đừng vội đón giao thừa cùng anh

Giữa dòng người ngược xuôi, thấy em cười duyên, nếu hỏi làm bạn trên con phố Hà Nội thơ mộng đầu xuân

Cùng nhau dạo ta đếm bước Đi xích lô chẳng cần đạp Đi cùng anh ngắm mùa xuân bất tận dưới tháp rùa, nghe tiếng sóng vỗ rì rào

Cảnh bên hồ thơ mộng đến nỗi tôi cất lời thành bài thơ viết vội Chúc em vui xuân mới em về nhớ Hà Nội nhớ anh.

Bài thơ: ĐỪNG NHỚ TÔI… HÀ NỘI (Tác giả: Hoàng Anh)

Hỏi anh này…sao lòng cứ nặng trĩu trái sầu riêng Nửa đời người Cho Hà Nội chiều nay rong chơi êm đềm Bâng khuâng trong hoàng hôn tím

Hỏi anh chàng này… vào đêm nắng? Dù vui buồn, cay đắng vẫn tan. Thời gian trôi dệt lụa vàng. Xuân vẫn đến trăng gõ cửa

Con đường ta đi sao hồn anh héo mòn, lỡ lời hẹn một ngày mưa Bao nhiêu đau đớn cho tình em đổi dời Bao nhiêu em mang nặng gánh mãi?

Hà Nội ơi, tôi chỉ bối rối Mộng xuân thì… nếu yêu thì… đau lòng. Ngồi xuống nhớ lấy một giọt tình sầu. Hỏi tôi tại sao.

Nắng xuân về sao lòng anh quạnh hiu đêm giao thừa vắng em, mà thấy tủi thân, ích kỷ nhốt mình trong tình yêu mãi trong vầng trăng, hồn bối rối, hờn ghen, hờn ghen.

Bài thơ: LONG THẮNG HÀ NỘI Chiều (Tác giả: Mạc Phương)

Hà Nội chiều nay tiết cuối đông Nắng nóng má ửng hồng Vết chân chim hằn sâu bao nhọc nhằn Xoăn rối bời che đi nét đẹp.

Hà Nội và tôi không có một chút tình yêu, đơn độc bước vào bệnh viện. Mặt tôi bẩn, tôi không quan tâm đến khuôn mặt. Chỉ buồn là mải mê đua đòi.

Hà Nội chiều nay chênh vênh bản thảo Trên phố như trò đùa về nỗi khổ Tôi lang thang gót buồn trên phố Tôi đẩy mình… Phải cố mà vui.

chào ngày 11
Bài thơ: LONG THẮNG HÀ NỘI Chiều (Tác giả: Mạc Phương)

Bài thơ: HÀ NỘI VÀ TÔI (Tác giả: Nguyễn Đình Huấn)

Hà Nội trong tôi một nơi để qua Là Long Biên Cầu là ga Hàng Cỏ Thuở nhỏ theo mẹ đi tàu Bên hồ nhớ có cây kem

Hà Nội với tôi ngày ấy bao la lắm Tiếng xe điện bên đường chầm chậm Giọng cô bán hàng ấm áp, lời nói ấm áp Bánh mì nóng giòn, một ấn tượng khó quên

Phố Hà Nội tôi không nhớ hết tên, chỉ biết “Hàng” nằm trong phố cổ, nhưng ánh mắt em vẫn làm tôi nhớ đến thiếu nữ Hà Thành ngày ấy

Anh thấy em trên phố Hàng Ngang, anh theo em trên Hàng Bạc, anh lạc lối trên phố Hàng Bông, một mình em lạc lối giữa thủ đô.

Bao năm em tìm bên hồ Có lần gặp anh trong mơ Sao mấy chục năm rồi anh vẫn thế Em không thể quên anh.

Bài thơ: YÊU HÀ NỘI (Tác giả: Bằng Lăng Tím)

Ngôi sao vàng năm cánh nhỏ xinh mà ta thấy nơi nào trong tim ta, Giang sơn tiếng Bác vang mãi trong tim ta

Hồn thiêng đất Thăng Long ngân nga câu hát sông hồng sóng vỗ

Bài thơ: TÔI MUỐN THĂM HÀ NỘI (Tác giả: Nguyễn Đình Huấn)

Muốn về thăm Hà Nội chiều nay Gió bắc thổi gần hồ tây se lạnh Sương giăng hàng cây rụng lá Đôi ba vội bước

Anh muốn về Hà Nội ngắm hoa cúc Anh muốn gặp em mùa xuân Ngày trước phố Cổ Ngư ta sánh bước bên nhau Gió bắc ngược đông có hề gì.

Anh muốn quay lại ngày xưa, khi em mười lăm tuổi, em còn trong trắng, xinh đẹp, ngây thơ, mơ màng và trong xanh, nụ cười em như ánh trăng thanh tao.

Anh muốn về Hà Nội ngắm hoa đào Tìm lại nụ hôn ngày ấy Môi ấm tim run Sao bao năm vẫn bâng khuâng?

Anh muốn về Hà Nội khi đào nở đầu xuân Biết gần Tết Mang nắng Sài Gòn xua đi giá lạnh Chờ em về, anh biết không.

Bài thơ: HÀ NỘI Trời Mưa (Tác giả: Mạc Phương)

Tôi tự nhủ…đừng như vậy, em yêu. Sao anh cứ chơi vơi trong miền mộng ảo? Tỉnh dậy đi, đừng để trái tim dại khờ. Tôi nhớ một kẻ nói dối… không thể tin được.

Hãy khóc đi, đừng cố kìm nén. Tôi đã khá im lặng trong vài ngày qua. Thấy hồn hoa héo tàn. Đầu tình đã phủ bạc thời gian.

Cuộc vui nào cũng sẽ có lúc tàn. Dù có cô đơn cũng đừng than phiền với tôi. Con đường nào cũng có trăm ngã rẽ. Giữa chợ chớ lười.

Chỉ có thời gian mới là liều thuốc thần. Nó sẽ chữa lành vết thương trong lòng. Tôi mỉm cười nhìn thành phố cũ hờ hững. Và với niềm vui chạm vào những cánh hoa mùa xuân.

Thành phố Hà Nội trong những ngày cuối tuần. Dòng người đã kém sôi động hơn. Mưa đang rơi mà lòng buồn man mác. Tôi quay … nghe thấy đau trong ngực?

Chaolong TV cảm ơn bạn đã đọc bài viết Những bài thơ hay về Hà Nội đầy yêu thương và thơ mộng nhất , hy vọng rằng những thông tin chúng tôi chia sẻ sẽ hữu ích cho bạn. Đừng quên Cháo Lòng TV là website trực tiếp bóng đá miễn phí, tốc độ cao, được yêu thích nhất hiện nay nhé !

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *